Thiết kế và phát triển Northrop_XP-79

Năm 1942, John K. Northrop hình thành ra mẫu máy bay tiêm kích cánh thân liền khối trang bị động cơ tên lửa vận tốc cao XP-79.

Tháng 1/1943, một hợp động chế tạo 3 mẫu thử có tên định danh XP-79 được ký với Không quân Lục quân Hoa Kỳ.

Để thử nghiệm mẫu thiết kế cấp tiến này, các mẫu thử tàu lượn đã được chế tạo. Một chiếc có tên định danh là MX-324 đã được một chiếc P-38 kéo lên bay thử vào ngày 5/7/1944, MX-324 là mẫu máy bay trang bị động cơ phản lực đầu tiên bay được của Hoa Kỳ.[1]

Ban đầu, nó được lên kế hoạch sử dụng một động cơ tên lửa "rotojet" XCALR-2000A-1 có lực đẩy 2.000 lbf (9 kN) do hãng Aerojet cung cấp. XP-79 được chế tạo bằng cách sử dụng cấu trúc đơn thân hàn hợp kim magie (để bảo vệ phi công nếu máy bay bị hư hại khi chiến đấu), phần sau cánh có độ dày là ⅛ in (3 mm) và trước cánh có độ dày ¾ in (19 mm). Tuy nhiên, cấu hình động cơ tên lửa sử dụng các tên lửa nghiêng để điều khiển bơm tuabin không đạt yêu cầu và máy bay lại được trang bị 2 động cơ phản lực Westinghouse 19-B (J30). Điều này dẫn tới thay đổi tên định danh thành XP-79B. Sau thất bại của động cơ tên lửa, việc phát triển của 2 mẫu thử đầu tiên đã kết thúc.

Phi công điều khiển XP-79 qua một thanh tay lái và bánh lái gắn ở dưới, lối dẫn khí đặt ở đầu cánh.[2]